Lại chộn rộn thị thành ly cốc
Những khua môi múa mép rợn sắc tiền
Những vật vã say sưa nhạt thếch
Và sống những đời bàng bạc nhớ quên
Và năm tháng vẽ nổi chìm lên trán
Vẽ sợi trắng buồn trên hoang hoải tóc xanh
Và khô lại những nỗi niềm một thuở
Mắt xa xăm khao khát một góc thiền!
Thời của những phù du điên đảo
Vỏ quý ông trùm lên những lưu manh
Những trí trá lại trở thành bảo bối
Chữ nghĩa bơ vơ hư ảo thánh hiền…
Chỉ có thu là muôn đời vẫn thế
Như sáng mai này, vàng đổ ngoài hiên...