Mẹ sinh con trong tháng tám quê nhà
Bên cửa biển chẳng mùa nào sóng lặng
Nắm rốn nhỏ cha gửi vào cát mặn
Con đi nửa đời vẫn thấm đậm bờ môi
Lại chộn rộn thị thành ly cốc
Những khua môi múa mép rợn sắc tiền
Những vật vã say sưa nhạt thếch
Và sống những đời bàng bạc nhớ quên
Bởi nhớ thương thăm thẳm chốn quê nhà
Nên khao khát những dặm dài cao tốc
Vun vút đường xa nhớ thời khó nhọc
Những đêm hoang vật vã xe đò.
Trang 3 / 4